Tác giả: Og Mandino
Cuộn thứ tám
Ngày hôm nay tôi sẽ nhân giá trị của tôi lên gấp trăm lần.
Lá dâu tằm cộng với thiên tài của con người đã tạo thành tơ
sợi.
Một vùng đất sét cộng với thiên tài của con người đã tạo
thành một lâu đài.
Cây cói giấy cộng với thiên tài của con người đã tạo thành một
vùng đất thánh.
Lông cừu cộng với thiên tài của con người đã tạo thành trang
phục cho vua chúa.
Nếu lá cây, đất sét, gỗ và lông có thể nhân giá trị của
chúng lên gấp trăm lần, thậm chí hàng ngàn lần bởi con người. Vậy sao tôi lại
không thể làm thế với đất đá của tôi?
Ngày hôm nay tôi sẽ nhân giá trị của tôi lên gấp trăm.
Tôi giống như một hạt lúa mì đối diện với một trong ba định
phận. Có thể được cất đi và cuối cùng trở thành thực phẩm cho gia súc. Nó cũng
có thể được xay thành bột và trở thành bánh mì. Hay có thể được gieo trồng rồi
phát triển thành hàng ngàn, hàng vạn hạt lúa khác.
Tôi cũng tương tự như một hạt lúa mì nhưng chỉ có một khác
biệt. Hạt lúa mì không thể chọn cho mình một tương lai theo ý muốn, được gieo
trồng và nhân lên giá trị hay trở thành bánh mì hoặc thức ăn gia súc. Tôi có sự
chọn lựa và tôi sẽ không để mình trở thành thực phẩm cho gia súc hay bị gieo
vào những vùng đất khô cằn, sỏi đá của thất bại và chán chường rồi vỡ ra và bị
ngấu nghiến bởi ý chí của người khác.
Ngày hôm nay tôi sẽ nhân giá trị của tôi lên gấp trăm.
Để phát triển và được nhân lên, hạt lúa cần phải được gieo
trong những vùng đất mầu mỡ và những sự thất bại, nản lòng, ngu ngơ và bất khả
của tôi sẽ là đất màu để gieo trồng và thu hoạch. Bây giờ, như hạt lúa mì sẽ chỉ
vươn lên và nở hoa khi được nuôi dưỡng bởi mưa, nắng và gió ấm. Tôi cũng vậy,
thân thể và trí óc của tôi cũng phải được nuôi dưỡng để hoàn thành những giấc mộng
của mình. Để lớn lên cho đúng với kích cỡ của mình, hạt lúa mì phải tuân thủ
theo ý chí của thiên nhiên. Tôi không cần phải tuân thủ như hạt lúa vì tôi có
khả năng chọn lựa lấy định phận của mình.
Ngày hôm nay tôi sẽ nhân giá trị của tôi lên gấp trăm.
Tôi sẽ hoàn thành điều này ra sao? Đầu tiên tôi sẽ đặt mục
tiêu cho từng ngày, từng tuần, từng tháng, từng năm và cho cả đời tôi. Cũng như
mưa phải đổ xuống trước khi hạt lúa có thể nứt vỏ rồi nảy mầm, vậy tôi cũng phải
có những mục tiêu để cuộc đời tôi ươm hạt và rồi tỏa sáng.
Để đặt ra những mục tiêu trước mặt, tôi phải xét lại những
gì được phô diễn tốt nhất của mình trong quá khứ và nhân chúng lên gấp trăm. Điều
này sẽ là những chuẩn mực mà tôi sẽ sống với chúng trong tương lai. Không bao
giờ tôi quan tâm đến việc những mục tiêu của mình là quá tầm với và rồi sống
theo kiểu nhắm mũi tên của mình vào mặt trăng để rồi chỉ bắn trúng một con
chim, hay nhắm vào một con chim và rồi chỉ trúng vào một hòn đá!
Ngày hôm nay tôi sẽ nhân giá trị của tôi lên gấp trăm.
Tầm cao của những mục tiêu sẽ không làm cho tôi phải e dè sợ
hãi, dù có thể tôi sẽ vấp váp rất nhiều trước khi đạt đến. Nếu tôi vấp ngã, tôi
sẽ đứng dậy. Những lần ngã đó không làm tôi ngần ngại bởi đã là người, ai cũng
phải vấp ngã nhiều lần để có thể đứng vững. Chỉ có những con sâu mới không sợ vấp
ngã. Tôi không phải là sâu. Tôi cũng không phải là một cây hành. Tôi cũng không
là một con cừu. Tôi là một con người. Hãy để những người khác cất nhà của họ với
đất của họ. Tôi sẽ cất lâu đài của tôi với đất của tôi.
Ngày hôm nay tôi sẽ nhân giá trị của tôi lên gấp trăm.
Cũng như ánh mặt trời sẽ sưởi ấm mặt đất để những hạt lúa có
thể nảy mầm và phát triển. Vậy, những lề luật trong những cuộn da này cũng sẽ
sưởi ấm cuộc đời tôi và biến những giấc mơ của tôi thành sự thật. Ngày hôm nay
tôi sẽ nỗ lực để vượt hơn những hành động mà tôi đã phô diễn ở hôm qua. Tôi sẽ
leo lên ngọn núi của ngày hôm nay cho đến hết mức khả năng của mình và ngày mai
tôi sẽ lại leo lên cao hơn nữa, và càng cao hơn nữa với những ngày sau đó. Vượt
qua những thành quả của người khác là không quan trọng, vượt qua những thành quả
của chính mình mới là đáng nói.
Ngày hôm nay tôi sẽ nhân giá trị của tôi lên gấp trăm.
Tôi sẽ mang mang tội đáng nguyền rủa vì đã nhắm đích của
mình quá thấp.
Tôi sẽ làm những việc mà những ai thất bại không làm.
Tôi sẽ luôn với đến những gì ngoài tầm với.
Tôi sẽ không bao giờ hài lòng với sự phô diễn của mình ở chốn
bán buôn.
Tôi sẽ luôn nâng cao mục đích của mình lên ngay khi vừa đạt
đến.
Tôi sẽ luôn cố sức để giờ sau luôn tốt hơn giờ trước.
Tôi sẽ luôn công bố mục tiêu của mình với toàn thế giới.
Tôi sẽ không bao giờ phô trương những thành quả của mình.
Thay vì vậy hãy để thế giới xem xét và đến với tôi cùng những lời chúc tụng và
hãy cho tôi có được sự khôn ngoan mà đón nhận những lời khen ngợi đó với sự
khiêm nhường.
Ngày hôm nay tôi sẽ nhân giá trị của tôi lên gấp trăm.
Một hạt lúa được nhân lên sẽ tạo ra hàng trăm cây lúa. Nhân
chúng lên hàng trăm nữa và cả thế giới có đủ thức ăn. Không lẽ tôi không hơn một
hạt lúa?
Ngày hôm nay tôi sẽ nhân giá trị của tôi lên gấp trăm.
Và khi những tôi quyết định đã được hoàn tất, tôi sẽ lại làm
nữa, làm lại nữa và thật đáng kinh ngạc và bất ngờ vì sự vĩ đại mà sự hiểu biết
từ những cuộn da này sẽ mang đến cho tôi.
Người Bán Hàng Vĩ Đại Nhất Thế Giới - Chương 14
Người Bán Hàng Vĩ Đại Nhất Thế Giới - Chương 16